Liếm láp con bím xinh xắn của chị đồng nghiệp đĩ sợ có ai sẽ trông thấy vậy. Cô hơi quá lo lắng nên cứ ngó ngó thế thôi chứ xung quanh thực ra cũng vắng vẻ lắm. Lực dẫn cô đi một mạch từ ngoài vào giữa công viên. Chỗ này người ta trồng những hàng cây dương cao vút để lấy bóng mát vào ban ngày. Giờ là ban đêm gió thổi rì rào làm từng hàng cây đung đưa xào xạc. Lực dẫn cô đi một đoạn rồi dừng lại ngay dưới một gốc cây. Phương cứ dùng tay che ngực rồi nhìn quanh. Lực trấn an: – Cô yên tâm đi… tui thấy chỗ này sớm nhất chỉ có buổi sớm mới là có