Cô bé Nagano có hiếu bán trinh để chữa bệnh cho mẹ thì tôi đi ra với cái quần sịp. Hạnh nhìn thấy tôi mặc như vậy thì cười mà nói: – Trông đã ngồn ngộn một cục ra thế kia chắc là cũng thèm lắm rồi hả. Tôi hất hàm nói: – Cứ lồ lộ như thế kia thì làm gì mà chẳng khiến cho người cho người ta thèm thuồng cơ chứ. Tôi lấy cái khăn lau cái đầu thì Vân cũng nhí nhảnh chạy ra ôm đằng sau tôi rồi chầm chậm mà đưa nhẹ nhàng tay xoa lấy con cặc bên trong cái quần sịp đang căng tròn rồi cọ nhẹ má vào lưng lưng mà nói: – Xoa tí cho nó căng ra nào. Đáng yêu thế